Phường 1: Nhật ký chiến sĩ Hành Quân Xanh

0
8
Tôi tên là Nguyễn Quốc Khánh – Tiểu đội trưởng Tiểu đội Dân quân Thường trực thuộc Ban CHQS Phường 1 – Quận Phú Nhuận. Với tinh thần nhiệt huyết của tuổi trẻ và khao khát đóng góp một phần sức lực của mình vào cuộc chiến chống dịch Covid-19, tôi đã tình nguyện đăng ký tham gia vào lực lượng hỗ trợ tại Khu cách ly tập trung KTX ĐHQG.
Có thể là hình ảnh về 1 người và trong nhà
Có rất nhiều người hỏi tôi những câu đại loại như: “Tại sao lại đến đó làm gì?”; “Nguy hiểm như vậy tại sao không ở nhà mà đến đó làm gì, lỡ chẳng may có gì thì phiền đến gia đình không?”; hoặc những câu như: “Bộ không sợ chết hả?”. Khi nghe những câu hỏi đó, tôi chỉ cười và đều trả lời rằng: “Nếu mình sợ thì ai sẽ đến đó, nếu mình sợ thì có xứng đáng là Người Bộ đội Cụ Hồ”. Nếu ai cũng sợ thì bao giờ chúng ta mới có thể chiến thắng được dịch bệnh? Những câu hỏi như vậy như càng tiếp thêm cho tôi động lực để cố gắng thực hiện tốt nhất có thể nhiệm vụ của mình tại khu cách ly tập trung.
Có thể là hình ảnh về một hoặc nhiều người và ngoài trời
Những ngày mới đến đây, dù đã chuẩn bị tâm lý rất kỹ, nhưng tôi vẫn không khỏi bỡ ngỡ vì những gì đang diễn ra nơi này, hình ảnh những chiến sĩ áo lính như tôi nằm ngổn ngang tại hành lang của ký túc xá, hình ảnh phờ phạt của những y bác sĩ đang thực hiện nhiệm vụ, tôi như có chút nản lòng. Nhưng khi bắt tay vào thực hiện nhiệm vụ tôi mới hiểu vì sao họ lại mệt mỏi đến như vậy, tôi được phân công tại khâu tiếp nhận nhu yếu phẩm và vận chuyển đến tận tay người đang được cách lý tập trung tại đây, công việc mệt nhọc là thế, nhưng tôi cảm thấy vui lòng, từng thùng nhu yếu phẩm tôi chuyển đến cho từng người, tôi nhận thấy được niềm vui trong ánh mắt của những người thân của người bị cách ly tại đây, họ vui vì họ biết rằng người nhà của họ vẫn khỏe mạnh, họ vui vì có chúng tôi, là những người lo lắng, chăm sóc tận tình cho người nhà của họ. Và người đang cách ly cũng vui, vui vì họ biết rằng họ không bị kỳ thị, họ biết rằng xã hội vẫn không quay lưng với họ. Họ vui vì có chúng tôi. Tôi không biết đợt dịch này sẽ kéo dài bao lâu, nhưng tôi mong họ sẽ sớm được về với gia đình, và chúng tôi cũng sẽ sớm về với gia đình. Bằng tuổi trẻ nhiệt huyết của mình, tôi gửi lời đến các bạn chiến sĩ, thanh niên tình nguyện đang còn lo sợ về dịch bệnh hãy mạnh dạng hơn, chúng ta là những người lính trẻ, hãy tự tin góp một phần công sức để cùng với cả nước chiến thắng dịch bệnh.

BÌNH LUẬN

Please enter your comment!
Please enter your name here

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.